Bước chân của Frank Vega trở về quê hương đã dẫn đến một hành động dũng cảm, một hành động mà không ai dám thực hiện. Trên chiếc xe bus bụi bặm, khi ánh mắt của anh chạm vào người da đen đang bị hành hung, không cần suy nghĩ, Frank đã bảo vệ người đó trước sự ghẹo ghẹo của bọn thanh niên áo trắng. Không cần từ cộng đồng đòi hỏi, không cần sự kỳ vọng, hành động của Frank tự nhiên như hơi thở. Và sau cơn giận mạch, sự im lặng đã lan tỏa, nhưng không phải là sự im lặng của sự chấp nhận, mà là của sự ngưỡng mộ và biểu dương. Frank Vega - người đàn ông như một chiến binh cô đơn, chưa chấm dứt cuộc phiêu lưu, chưa chấm dứt sứ mệnh bất tận.