Komlev đã trải qua những ngày đau khổ trên chiến trường, với những vết thương vẫn còn đang đỏ rực và cảm giác hung hăng của cái đói đang níu chân anh không để anh được bình yên. Những cơn gió lạnh lẽo từng hơi thở của máu trôi qua trong cơ thể, nhưng sức mạnh của ý chí đã đưa anh vượt qua mọi gian khó. Những bước chân mỏi mệt cùng nỗi sợ hãi đã đưa Komlev về nơi an toàn, nơi mà anh nghĩ rằng mình sẽ có thể tìm được sự bình yên. Nhưng không, không phải từ bên ngoài mà từ bên trong, một thử thách khác đang chờ đợi anh. Cuộc sống trên chiến trường đã thay đổi Komlev, biến anh trở thành một người khác. Anh chưa kịp hồi phục từ những vết thương hồi chiến, anh lại phải đối mặt với những ám ảnh, những kí ức đau thương bao phủ lấy tâm hồn anh. Đó không phải là một trận chiến với kẻ thù bên ngoài, mà là cuộc đấu tranh với chính bản thân mình, với những hậu quả không thể nào quên được. Komlev cảm thấy cảm giác bộn bề, nhưng anh biết rằng chỉ có bằng cách vượt qua được thử thách này mới giúp anh thắng lợi tới cuối cùng. Để sống sót, để tồn tại, anh không chỉ phải chiến đấu với cái đói và cái lạnh ở nơi địa ngục, mà còn phải lòng mình để nhìn nhận ra sự thay đổi của chính mình và từ đó tìm ra lối thoát cho tâm hồn anh.