Hồi học trên ghế nhà trường, họ từng là hai đối thủ không khoan nhượng, luôn cạnh tranh gay gắt để giành vị trí hàng đầu. Nhưng số phận đã đưa họ đến với con đường y học, và tại đây, họ lại gặp nhau một lần nữa – nhưng không còn là những kẻ cạnh tranh nữa. Mỗi người đang phải đối mặt với những khó khăn, trắc trở trong cuộc sống cá nhân, mỗi người đều cảm thấy trầm tư, buồn bã và mệt mỏi trong niềm đau của mình. Nhưng khi gặp được đối phương, họ nhận ra rằng niềm an ủi không chỉ đến từ lời động viên hay sự chia sẻ, mà còn từ sự đồng cảm, từ việc nhìn thấy bản người khác phần nào giống với chính mình. Và từ đó, họ đã tìm thấy một tia hi vọng, một nguồn động viên mới để tiếp tục vượt qua những chông gai, khó khăn của cuộc đời. Điều quan trọng không chỉ là niềm an ủi, mà còn là sự hiểu biết, sự kính trọng và sự tổ chức hành động chung giữa hai tâm hồn đang lang thang trong lòng cô đơn và tồi tệ nhất.